Ảnh:farm1.static.flickr

Thanh dậy rất sớm, tắm sửa sạch sẽ, trang điểm, rồi diện bộ cánh bắt mắt nhất. Cô đứng trước gương, ngắm mình không biết chán và nghĩ rằng không người đàn ông nào xứng đáng chạm vào tấm thân ngọc ngà của cô.

Còn chuyện tình dục, với cô, nó thật xấu xa, bẩn thỉu và không đáng được tôn trọng.

Năm nay đã 31 tuổi, Thanh vẫn chưa có bạn trai dù có nhiều đấng mày râu vây quanh. Thanh sống vô tư, thoải mái và luôn tự hào khoe với đám bạn thân về sự nguyên vẹn con gái của mình.

Nhưng dần dần, cô thấy mình lạc lõng trước những câu chuyện về giới tính và đàn ông. Nỗi hồ nghi về cơ thể dâng lên mỗi ngày, Thanh vào mạng tìm kiếm thông tin, rồi nhờ đến những lời tư vấn của các chuyên gia tâm lý, cô mới biết mình bị mắc chứng “tự yêu mình”.

Việt Nam hiện chưa có bất kỳ một nghiên cứu nào về vấn đề mà Thanh đang mắc phải, và những người mắc hội chứng này thường được nhìn nhận ở góc độ tâm lý, xếp chung vào những hành vi thông thường, chứ không có các nghiên cứu riêng ở góc độ tình dục.

Nhưng ở Mỹ, một cuộc nghiên cứu vừa được công bố cho thấy, chứng “tự yêu mình” đã biến 5% các cuộc hôn nhân trở thành cuộc hôn nhân không tình dục. Nếu coi những đôi vợ chồng chỉ “đi lại với nhau” dưới 10 lần/ năm, thì con số này đạt tới 20%.

Anh Trọng Hoàng, 29 tuổi, kể với nhân viên tư vấn rằng, vợ anh rất xinh, nhưng lại giống như một búp bê trong tủ kính, nghĩa là chồng chỉ được đứng đằng xa ngắm nhìn chứ không được “sờ vào hiện vật”.

Anh kể: “Niềm vui lớn nhất của cô ấy là được mặc đẹp, trang điểm son phấn và đi tới những chỗ nào có nhiều đàn ông, cho họ ngắm nhìn và ngợi khen. Chỉ có những lời khen nịnh rằng cô ấy tuyệt vời, xinh đẹp và “ngon mắt” mới làm cô ấy thoả mãn. Cô ấy chiều tôi tất cả, nhưng chỉ trừ “chuyện đó” vì sợ mất phom. Cô ấy tìm mọi cách tránh thai vì sợ có bầu người sẽ xấu. Thậm chí, cô ấy tuyệt đối cấm tôi đụng vào ngực, vì sợ có bàn tay đàn ông, nó sẽ xệ, sẽ xấu..."

Còn chị Thu Cúc, 25 tuổi, kể lại bi kịch trong đêm tân hôn khi chẳng may lấy phải người đàn ông mắc chứng “tự yêu mình”: “Anh bật đèn sáng, đứng trước gương, ngắm nghía bản thân trong đó hồi lâu, rồi đi lại trong phòng như người mẫu trên sàn catwalk. Rồi anh quay sang hỏi tôi: “Tuỵệt vời không em?”. Tôi chờ đợi giây phút đầu tiên của chồng vợ đến nghẹt thở, nhưng anh ấy chỉ đến bên, ghé vào tai tôi thì thầm: “Anh thấy hạnh phúc lắm, còn em?”.

Sau đó anh ấy đi ngủ, bỏ mặc tôi ngồi buồn tê tái. Đêm sau, đêm sau nữa và cả tuần cũng chẳng thấy chồng “động thủ”. Anh chỉ khoả thân, ngắm vuốt và cho vợ “xem”, chứ chẳng thiết làm chuyện đó. Rồi không chịu đựng nổi, tôi đã chủ động lôi chồng vào cuộc. Tất nhiên anh “làm được”, nhưng chẳng làm tôi thấy thoả mãn”.

Người vợ và người chồng trong hai câu chuyện trên đã tích cực tham gia diễn đàn cùng chia sẻ trên mạng, cũng như tìm đến các nhà tâm lý để hỗ trợ khi hôn nhân của họ có đấu hiệu tan vỡ. Nhưng cuối cùng, họ quyết định ly hôn để được tự do, để được sống một đời làm vợ, làm chồng thật sự.

Những người mắc chứng “tự yêu mình” (hay còn gọi là “ái kỷ”) không phải là những người bất lực về tình dục. Nhưng thay vì khát vọng với người yêu, họ lại đầu tư khát vọng đó vào chính bản thân mình.

Họ cũng có thể tự thoả mãn bản thân bằng thủ dâm, bằng quay hình ảnh khoả thân của mình rồi tua đi tua lại để xem cho sướng mắt. Họ cũng chụp ảnh đẹp của mình ở dạng khoả thân, rồi post lên mạng, không phải để người khác xem, mà để thỉnh thoảng tự mở ra xem. Vì vậy, nhiều blog của những người bị mắc chứng “tự yêu mình” luôn để ở chế độ “Just me”.

Chồng tức giận, vợ khát khao cũng khó thay đổi được họ, bởi họ lấy vợ lấy chồng cho “giống mọi người”, do gia đình thúc ép, chứ bản thân họ chỉ yêu mình là đủ. Và hầu như các cuộc hôn nhân đó không kéo dài được lâu.

Chứng “tự yêu mình” không chỉ liên quan tới lĩnh vực tình dục, mà còn nhận rõ ở mọi khía cạnh tâm lý khác. Và đây là những dấu hiệu nhận biết về chứng này:

- Có dấu hiệu “vĩ cuồng”, tức là cho rằng mình là vĩ đại nhất, xinh đẹp nhất, mọi người phải ngưỡng mộ bản thân mình.

- Cho rằng mình là người “đặc biệt”, mọi người khó lòng mà hiểu được. Hay nói về tình yêu cao thượng, nặng về tâm hồn, coi thường tình yêu thân xác, cho đó là xấu xa, không thể sánh được với “cái đẹp thiêng liêng của tình yêu thanh khiết”.

- Ngắm vuốt, trang điểm, gìn giữ nhan sắc một cách thái quá.

- Có hiện tượng thủ dâm, hay phô bày thân thể mình cho người khác chiêm ngưỡng. Hành vi này không phải để thoả mãn nhu cầu tình dục, mà là cách tự cao về “thân thể” của mình.

(Theo Giadinh.net)

 
Top