Anh! Nếu mình ko gặp nhau và quen nhau thì có lẽ giờ đây em chẳng phải sống trong nhớ nhung và mong đợi một ng - đó là anh.
Ở nơi xa ấy ko biết lúc này anh đang làm gì nhỉ? Có nhớ tới em ko? Ngày đầu tiên mình nói chuyện với nhau, em nhớ mãi câu nói của anh: Anh ko phải là ng mạnh mẽ, cứng rắn đâu. Vì thế em đừng thích anh nhé! Ghét anh thật đó. Ai thèm thích anh cơ chứ? Nhưng em cũng chẳng kém anh đâu: Thế anh ko sợ nói chuyện nhiều với em sẽ yêu em hay sao? Anh cười: cũng có thể.



hehe, vậy mà trời xui đất khiến thế nào chúng ta lại yêu nhau anh nhỉ? Em sợ khoảng cách xa xôi, sợ mình phải xa nhau nhiều nhưng anh nói: Ko sao đâu em, ở xa nhau quan trọng là 2 trái tim luôn gần nhau và hướng về nhau. Ngày anh tỏ tình với em, em còn trêu anh: Thế sao ai bảo em đừng thích anh nhé. Anh nhìn em âu yếm và mỉm cười: Bảo ko được thích chứ có bảo ko được yêu đâu nhỉ?
Từ khi yêu anh, anh đã giúp em rất nhiều trong học tập. Luôn là tấm gương cho em cố gắng phấn đấu. những lúc mệt mỏi nghĩ đến anh, em lại thấy mình mạnh mẽ hơn rất nhiều. Nhắn tin cho anh sẽ luôn nhận được những lời khích lệ động viên. Anh luôn cho em những lời khuyên kịp thời và đúng lúc, giúp em vượt qua những khó khăn của cuộc sống.

Rồi những lúc giận hờn anh, giận anh ko quan tâm em nhiều, giận anh nhiều điều lắm. Lúc đó em chỉ ước mình ko quen nhau để em ko phải buồn, ko phải khóc vì giận anh. Lúc ấy anh lại nói: Đồ Ngốc ạ! Mình xa nhau là để gần nhau mãi mãi. Em được phép giận anh nhưng ko được phép thôi hết yêu anh đấy. Em ghét anh nhiều lắm, càng ghét lại càng thấy mình yêu anh nhiều hơn. Tình yêu anh dành cho em có lúc nhẹ nhàng như cơn gió, khi lại mãnh mẽ như sóng biển xô bờ....
Anh ơi! Em muốn nói với anh rằng: yêu anh nhiều lắm. Chỉ riêng mình anh.

Lucky
 
Top